phân tích đoạn thơ nhớ gì như nhớ người yêu

Preview text

<Nhớ gì như lưu giữ người yêu Trăng lên đầu núi nắng và nóng chiều sườn lưng nương Nhớ từng bạn dạng sương nằm trong sương Sớm trưa nhà bếp lửa người thương cút về Nhớ từng rừng nứa, bờ tre Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy Ta cút tao lưu giữ những ngày Mình phía trên tao cơ đắng cay ngọt bùi, Thương nhau phân chia củ sắn lùi, Bát cơm trắng sẻ nửa chăn sui che đậy nằm trong. Nhớ người u nắng nóng lưng Địu con cái lên rẫy bẻ từng bắp ngô Nhớ sao lớp học tập i tờ Đồng khuya đuốc sáng sủa những giờ liên hoan Nhớ sao tháng ngày cơ quan Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo...= Cảm nhận đoạn thơ bên trên. Nhận xét phong thái thẩm mỹ thơ Tố Hữu được thể hiện tại qua chuyện đoạn thơ.

BÀI LÀM: Tôi còn lưu giữ thi sĩ Tố Hữu từng ghi chép về những quyết tử to lớn rộng lớn của dân tộc bản địa (máu) nhằm tạo ra những chiến công (hoa) chói lọi của lịch sử <Phải bao lâu huyết ngấm trong tâm địa đất Mới ánh hồng lên sắc tố kiêu hãnh.= Đúng như cơ hội Hoài Thanh vẫn nói đến Tố Hữu <thái phỏng toàn tâm toàn ý với cách mệnh là nguyên nhân chủ yếu cút tới việc thành công xuất sắc của thơ anh= có lẽ rằng vì vậy <Việt Bắc= nhì tiếng thân thương 15 năm huyết thịt bên dưới ngòi cây bút tài hoa của Tố Hữu vẫn tạo ra trở nên một đua phẩm. Thi phẩm ấy là khúc nhạc lòng thâm thúy lắng về côn trùng tình thủy cộng đồng đậm nồng trong số những con người cách mệnh, dân chúng được thể hiện tại qua chuyện hồn thơ đặm đà tình dân binh với những vần thơ lục chén lắng đọng quan trọng qua chuyện đoạn thơ:

Bạn đang xem: phân tích đoạn thơ nhớ gì như nhớ người yêu

<Nhớ gì như lưu giữ người yêu Trăng lên đầu núi nắng và nóng chiều sườn lưng nương Nhớ từng bạn dạng sương nằm trong sương Sớm trưa nhà bếp lửa người thương cút về

Nhớ từng rừng nứa, bờ tre Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy Ta cút tao lưu giữ những ngày Mình phía trên tao cơ đắng cay ngọt bùi, Thương nhau phân chia củ sắn lùi, Bát cơm trắng sẻ nửa chăn sui che đậy nằm trong. Nhớ người u nắng nóng lưng Địu con cái lên rẫy bẻ từng bắp ngô Nhớ sao lớp học tập i tờ Đồng khuya đuốc sáng sủa những giờ liên hoan Nhớ sao tháng ngày cơ quan Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo...=

Người yêu thương thơ chắc rằng quen thuộc với Tố Hữu - <lá cờ đầu= của nền thơ ca cơ hội mạng Việt Nam những kiệt tác của ông tương tự như cuốn biên niên sử bởi thơ. Bởi lẽ chủ yếu cuộc đời người nghệ sỹ ấy cũng hòa vào dòng xoáy chảy của lịch sử dân tộc. Bài thơ <Việt Bắc= nằm trong hòa quyện vào xúc cảm rộng lớn ấy, Lúc nó được thành lập và hoạt động nhập yếu tố hoàn cảnh đặc biệt đỗi quan trọng. Đó là lúc chiến dịch Điện Biên Phủ vẫn kết đôn đốc thắng lợi Trung ương Đảng và nhà nước chia ly đồng bào dưới chiến khu vực Việt Bắc về thủ đô Hà Thành nói theo một cách khác xuyên suốt 15 năm từ thời điểm năm 1940 cho tới 1954 Việt Bắc đã phát triển thành hình hình ảnh thu nhỏ của quốc gia nước Việt Nam. Trong 15 năm thâm thúy nặng trĩu tình nghĩa ấy đồng bào điểm phía trên vẫn chở che đùm quấn nằm trong nhập sinh đi ra tử share ngọt bùi với những người kháng chiến. Đoạn thơ nằm trong phần thân thiết của bài xích thơ rằng phía trên tấm lòng thương nhớ của người ra đi Nói cho tới Tố Hữu là nói đến việc những bạn dạng tình khúc cách mệnh và cho tới với 6 câu thơ đầu chủ yếu là bản tình khúc ngân lên với nỗi niềm thương lưu giữ, bâng khuâng của những người cán cỗ cách mệnh về thiên nhiên và thế giới Việt Bắc. Nỗi lưu giữ ấy len lách vào cụ thể từng ngóc ngóc của không khí, thời gian trá, trái khoáy tim người đua nhân qua chuyện luật lệ ví sánh: <Nhớ gì như lưu giữ người yêu=

Tố Hữu từng tâm sự rằng <tôi vẫn rung rộng quốc gia và dân chúng Lúc nói đến nhân dân đất nước tôi như đang được nói đến người thiếu phụ bản thân yêu= lời nói tâm sự thực tâm ấy vẫn phần nào mang lại tao thấy được tình thân thâm thúy nặng trĩu ở trong phòng thơ giành cho quê nhà cách mệnh Việt

Xem thêm: nhập vai mị châu kể lại chuyện an dương vương

chiến sĩ. Cạnh nhà bếp lửa bập bùng chúng ta kề vai sát cánh trải qua 15 năm thăng trầm của lịch sử dân tộc. Bếp lửa đó là minh triệu chứng mang lại nghĩa tình ngấm đượm tình quân dân. Giờ phía trên khoảng thời gian rất ngắn phân chia xa thẳm nỗi lưu giữ áp phả nhập vạn vật thiên nhiên mênh mông điểm Việt Bắc: <Nhớ từng rừng núi bờ tre Ngòi thia Sông Đáy, suối Lê vơi đầy= Điều quan trọng ở đấy là Tố Hữu vẫn dùng đặc biệt thành công xuất sắc cơ hội rằng của ca dao, dân ca mượn thiên nhiên nhằm nói đến tình thân thế giới. <Rừng nứa= <bờ tre= là điểm tao hò hứa thuở mới quen, <ngòi thia= <sông Đáy= là những địa điểm mang dấu tích lịch sử dân tộc điểm phía trên. Chúng là không gian tình nghĩa,điểm chở che thế giới, khăng khít huyết thịt với thế giới. Nhớ vạn vật thiên nhiên cũng là lưu giữ thế giới, vạn vật thiên nhiên với thế giới Việt Bắc ko tách rời tuy nhiên khăng khít nghiêm ngặt với nhau. Hai chữ <nhớ từng= được tái diễn nhì thứ tự nó là nỗi lưu giữ rõ ràng, chi tiết. Người tao chỉ <nhớ từng= khi vẫn sinh sống đặc biệt thâm thúy với kỷ niệm, tự khắc thâm thúy kỷ niệm nhập lòng bản thân. Chỉ với những người dân sống gắn bó huyết thịt với Việt Bắc mới mẻ với ánh nhìn trọn vẹn domain authority diết, thâm thúy như vậy. Đúng như Tố Hữu từng rằng <cảnh vật, niềm tin và thế giới Việt Bắc nhập nhập hồn tôi, huyết thịt tôi, Việt Bắc ở nhập tôi.= Bốn dòng sản phẩm thơ tiếp theo sau với giọng thơ khẩn thiết, thực tâm thi sĩ khêu lên bao nỗi lưu giữ về những ngày kháng chiến nằm trong đồng cam, nằm trong khổ sở, phân chia bùi, sẻ ngọt của tao và mình: Ta cút tao lưu giữ những ngày Mình phía trên tao cơ đắng cay ngọt bùi, Thương nhau phân chia củ sắn lùi, Bát cơm trắng sẻ nửa chăn sui che đậy nằm trong.

Nếu như đứa ở lại Lúc mở màn cuộc chia ly vẫn chứa chấp lời nói ướm hỏi: <Mình về phần mình với lưu giữ ta= thì cho tới phía trên ý thơ vẫn xác định lại nỗi lưu giữ của những người đi ra cút. <Ta cút tao lưu giữ những ngày=. <Những ngày= là cơ hội rằng chỉ thời hạn khăng khít thương nhớ vô vàn thân thiết người cút và kẻ ở. Đó là <15 năm ấy thiết buông tha đậm nồng= với bao ơn huệ cao đẹp mắt. <15 năm= tao nằm trong bản thân gánh vác giang đập, Chịu đựng đựng gian nan, nặng nhọc quãng thời hạn khó khăn chó chó trở ngại ăn khó khăn vẫn khiến cho tao và bản thân phát triển thành huyết thịt của nhau tư chữ bản thân phía trên mai cơ khêu mối quan hệ mật thiết, thân mật và gần gũi nằm trong cộng đồng sườn lưng, đấu cật, kề vai sát cánh. Mối mối quan hệ cơ được đong kiểm đếm bởi <đắng cay ngọt bùi= này là 4 dư vị, 4 giai âm cuộc sống đời thường. <Đắng cay= là ẩn dụ lên những thăng trầm của quốc gia gần giống của tao và bản thân, <ngọt bùi= là niềm hạnh phúc vô bờ Lúc tao và bản thân thành công giành lại song lập mang lại tổ quốc. Kỷ niệm của những tháng ngày đồng cam, nằm trong khổ sở, tình nghĩa ấy thực hiện cho những người cút luôn nhớ mãi. Từ <thương= đặt tại đầu câu như thể ngọn mối cung cấp của loại tình thân tri kỉ, tri kỷ này.

Xem thêm: khảo sát sự biến thiên và vẽ đồ thị hàm số bậc 3

Chỉ với bởi <thương= thì <ta - mình= mới mẻ hoàn toàn có thể phân chia củ sắn lùi, chén cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng kết phù hợp với tía động kể từ <chia - sẻ - đắp= vẫn rõ ràng hóa tình liên hiệp khăng khít chân thành của cách mệnh và dân chúng. Đó cũng chính là những động kể từ thể hiện tình thân niềm tin đồng cam cộng khổ sở của Việt Bắc và cách mệnh, lưu giữ những ngày đói khổ sở tao nằm trong bản thân phân chia bùi sẻ ngọt. Đói tao với củ sắn phân chia song, chén cơm sẻ nửa, mùa ướp đông giá chỉ tao nằm trong cặp cộng đồng một mảnh chân sui như nhập bài xích thơ <Đồng Chí= của Chính Hữu: <đêm rét cộng đồng chăn trở nên song tri kỷ= Tình cảm thủy cộng đồng khăng khít được chưng chứa chấp qua chuyện thời hạn nhiều năm, được đưa ra nhằm test vàng, thử lửa vẫn không trở nên hao hao. Tình cảm ấy ko thể mua sắm được bởi tài sản tuy nhiên qua thời gian trá tình thân cơ càng vẫn bền lâu thâm thúy rộng lớn. Như vậy đoạn thơ vẫn xác định một cơ hội thâm thúy tấm lòng của những người về xuôi và người ở lại. Dẫu mang lại mon thời gian trước với thay đổi thì bụng dạ của tao và bản thân luôn luôn một lòng thủy chung nhớ về những kỉ niệm thâm thúy thân thiết bản thân và tao. Khắc thâm thúy tình nghĩa kháng chiến, tình nghĩa cách mệnh cán cỗ về xuôi lưu giữ mãi hình ảnh người u Việt Bắc tảo tần, yêu thương thương: < Nhớ người u nắng nóng lưng Địu con cái lên rẫy bẻ từng bắp ngô =

Hai dòng sản phẩm thơ như cảnh phim cù chậm rãi cảnh người u lên rẫy, trời nắng và nóng chang chang đường lên rẫy xa thẳm xôi, con cái thì thơ nhỏ xíu non nớt tuy nhiên người u vẫn cần thiết mẫn lên nương, lên rẫy bẻ từng bắp ngô nuôi quân nhân. Hình hình ảnh nắng nóng sườn lưng khêu cho những người hiểu liên tưởng đến thiên nhiên <Việt Bắc= vô nằm trong nghiêm khắc nắng và nóng thì cháy sườn lưng, rét thì rời domain authority, rời thịt. Hai chữ cháy sườn lưng như kim đâm nhập lòng người hiểu sự đau nhức, xót xa thẳm cho tới vô nằm trong so với người mẹ Việt Bắc tảo tần vừa vặn nơm nớp mang lại con cái vừa vặn nơm nớp mang lại cách mệnh. Động kể từ < địu con=, <bẻ từng= gợi lên sự vất vả của những người u nhập kháng chiến hình hình ảnh nhiều mức độ tưởng tượng vóc dáng của người u đang được hùi hụi, chắt lọc từng phân tử ngô nhằm nuôi quân nhân. Đó là ân tình tuy nhiên người chiến sĩ ko thể nào là quên. Người u tảo tần nuôi con cái là hình hình ảnh không xa lạ nhập thơ ca kháng chiến: <Con lưu giữ u lửa hồng soi tóc bạc Năm con cái nhức bao nhiêu thức một mùa dài Con với mế ko nên hòn huyết cắt Nhưng hoàn toàn đời con cái lưu giữ mãi ơn nuôi=

  • Chế Lan Viên- Dòng chảy của Hoài Niệm tiếp tục với lớp học tập xóa loà chữ <i tờ= những buổi liên hoan văn nghệ tưng bừng thân thiết rừng Việt Bắc: <Nhớ sao lớp học tập i tờ Đồng khuya đuốc sáng sủa những giờ liên hoan=

ca. hầu hết phương án đối chiếu,ẩn dụ, hoán dụ ko thể ko nói tới luật lệ điệp. Nội dung bài thơ như 1 khúc nhạc ghi sâu truyền thống lâu đời dân ca Bắc Sở. Âm tận hưởng của khúc nhạc ấy cứ vang dội mãi lên trong tâm địa người hiểu toàn bộ nằm trong hòa quấn lẹo cánh bay lên tạo thành đua phẩm <Việt Bắc= Thật vậy, nếu như tình thân của Tố Hữu với Việt Bắc ko đầy đủ rộng lớn ko đầy đủ đậm đà thì Tố Hữu sẽ ko khi nào ghi chép đi ra được một đua phẩm như vậy. Nhờ khúc nhạc xinh tươi, romantic ấy nhà thơ vẫn thể hiện những tình thân khẩn thiết đậm đà của tớ về tình đồng bào, đồng chí. Qua cơ người sáng tác mong muốn nhắn nhủ với những người hiểu hãy nhớ là trong thời gian mon hào hùng,. thấm đẫm huyết và nước đôi mắt của dân tộc bản địa tao ngày trước